NỖI SỢ VÀ ĐỐI MẶT VỚI NỖI SỢ
Nỗi sợ là đặc tính phổ biến của loài người hiện nay. Bất kỳ ở đâu bạn quay đầu, ở đó bạn có thể tìm thấy một con rắn ngàn đầu khác nhau được gọi là “nỗi sợ”. Mỗi một gương mặt con người bạn gặp trên đường, trong nhà, mọi nơi, bị kẹp chặt trong nỗi sợ. Mọi gương mặt đều hằn nếp với cái bóng của nỗi sợ.
Nỗi sợ là vị thần đang thống trị trong thế giời ngày nay. Người này sợ người khác. Không có ai thực sự muốn đến gần chạm vào người khác. Mọi người đều giữ một khoảng cách an toàn với người khác.
Mọi người sợ “sự tin tưởng” và mọi người cũng sợ “sự không tin tưởng”. Khi bạn yêu cầu ai đó tin vào điều gì đó, họ lập tức phản ứng rằng “làm sao tôi có thể tin được? Tại sao tôi nên tin vào điều đó?”, và vân vân... Và khi bạn yêu cầu họ đừng có tin, cũng như vậy họ bắt đầu trong một dáng điệu rất nghi ngờ. “Làm sao chúng ta có thể không tin? Nó không dễ cho chúng ta sao?”
Khi ai đó đang nói về niềm tin hay sự hoài nghi của họ, thực sự nó chỉ là lời nói trên bề mặt. Họ chỉ quen với một số lời cổ vũ động viên như thế trong xã hội. Thậm chí bạn chỉ cần một bước chân độc lập bạn đã trở thành một nhiệm vụ Himalayan cho mọi người. Không ai muốn suy nghĩ một cách chân nguyên cho chính anh ta/cô ta. Không ai muốn liên lụy với chữ ký của anh ta/cô ta, và tuyên bố tự chịu trách nhiệm độc lập.
“ Bởi vì xã hội kỳ vọng nên tôi phải làm”, “Bởi vì sự mong đợi của gia đình, nên tôi phải làm”, “ Bởi vì Thượng Đế của tôi đã tuyên bố trong tín ngưỡng của tôi, tôi phải làm”...vân vân và vân vân....những thứ kể trên như vậy của thói thường. Mọi người đang sợ sự độc lập. Tất cả đang “hạnh phúc” trong sự phụ thuộc. Tâm lý nhóm đủ sức tạo ra một loại vỏ bọc có bảo hiểm, nên tất cả đều thất bại trong việc tấn công họ. Vì vậy mọi người muốn duy trì Tâm Lý Nhóm của họ. Họ lái bánh xe cả cuộc đời của họ trong “số mo” ( neutral gear) . Trong mỗi một trường hợp, hiểu biết cá nhân của họ, trải nghiệm cá nhân của họ, trí tuệ cá nhân của họ....đang nổi loạn một cách bản năng chống lại sự tỉnh thức nhóm.
Nỗi sợ cố định tâm trí một con người trong tổng thể của nó. Bạn bán mình cho người khác trong nỗi sợ. Khi bạn bán chính mình, bạn ở đâu? Bạn mất tiêu rồi. Bạn không tồn tại. Bạn là miếng gỗ mục...lúc đó, toàn bộ cuộc đời bạn trở nên xám xịt, ngu đần. Sau đó cả cuộc sống trở nên vô vị, chán ngắt. Bạn trở nên thiếu hụt năng lượng sống và hậu quả là cơ thể vật lý của bạn trở nên yếu ớt, bệnh hoạn, nhăn nheo và cuối cùng trở nên không chịu đựng nổi. Sau đó cơ thể bị bỏ hoang tuyệt đối.
Tất cả cha mẹ trong xã hội này đầy nỗi sợ hãi. Mọi lãnh đạo của xã hội này cũng đầy nỗi sợ. Cha mẹ tạo ra con cái đầy nỗi sợ và các lãnh đạo tạo ra những người dân đầy nỗi sợ.
Tại sao nỗi sợ tồn tại? Sợ hãi chỉ tồn tại chủ yếu là do thiếu kiến thức thường thức cơ bản, thiếu kiến thức bản thân, thiếu hiểu biết cơ bản về sự sống và cái chết.
Những thành viên của vương quốc động vật, mặc dù thiếu kiến thức về bản thân, tuy thế mà chúng nó giàu về kiến thức thường thức cơ bản, có trực giác mạnh mẽ về những vấn đề cuộc sống và cái chết. Mặc dù chúng giết lẫn nhau, ăn lẫn nhau, bạn không bao giờ tìm thấy một con vật có nỗi sợ thật sự. Mọi con vật cơ bản là không có nỗi sợ.
Động vật luôn hạnh phúc và thanh thản. Bạn không thể thấy một con vật nào buồn. Mọi thành viên của thế giới động vật biết rằng cái chết là một yếu tố không thể tránh cho bất kỳ sinh vật nào và một người không thể tự động trông mong bất kỳ điều gì từ người khác; mọi việc xảy ra thuận theo luật tự nhiên. Việc duy nhất một con vật phải làm là tiến về phía trước bất chấp mọi thứ xảy ra trong giây phút hiện tại.
Thật là tuyệt vời về một tình huống tự do cho tất cả. Bạn thích điều gì đó, làm nó. Bạn không thích điều gì đó, đừng nghĩ về nó. Sinh là bình thường và chết cũng bình thường. Tự thân không có điều gì là bất bình thường.
Tất cả điều này thêm vào cái được gọi là “một mức độ không phổ biến của điều bình thường”. Mọi thành viên trong vương quốc động vật nhận biết về điều này. Chỉ một vài thành viên của thế giới loài người mới được vậy. Mọi thành viên của vương quốc động vật là một với bản chất gốc của chính nó. Chỉ vài thành viên trong thế giới loài người mới được vậy.
Những thành viên trong thế giới loài người cần từ bỏ nỗi sợ đến đơ người của họ. Họ nên cố gắng hiểu rằng không có tai hoạ gì để mà sợ hết. Họ cần phải hiểu rằng “không có nỗi sợ” là điều rất cốt yếu của tự nhiên. Chúng ta có thể vui mừng nói lên bất kỳ điều gì ta muốn nói. Chúng ta có thể sung sướng sống bất kỳ cách nào chúng ta muốn sống. Chúng ta có thể reo vui chết trong bất kỳ kiểu gì chúng ta muốn chết. Vì sao vậy? – Bởi vì cho dù điều gì xảy ra cũng không có cái chết. Bất luận như thế nào cũng không có thiếu hụt nguồn tài nguyên. Cho dù như thế nào cũng không thiếu năng lượng bên trong chúng ta. Không có chuyện thiếu hụt thời gian. Mỗi con người, mỗi người, mọi thành viên của nhân loại đều có sự vĩnh cữu trong tay, và sức mạnh vô hạn để hoàn thành tất cả ý định của anh ta với cả trái tim mình.
Nó là ý thức “Tôi” và “của tôi”, là cái dấu nhận biết về một con người non nớt. Tuy nhiên, có sự sắp xếp cho mỗi thành viên con người, sớm muộn gì rồi cũng vượt qua “cái Tôi” này, “cái của tôi” này với sự giúp đỡ của trải nghiệm thực tế bản thân. Điều này là cấp thiết, nhờ vậy một con người non nớt chuyển hoá thành con người trưởng thành.
Sự tiến hóa của con người được thiết kế như thế này, trong giai đoạn đầu tiên, chúng ta phát triển một vỏ bọc riêng biệt mạnh mẽ, một bản ngã mạnh mẽ. Và sau đó, trong giai đoạn hai, chúng ta phải nổ lực để làm mất tính cá nhân. Có hai giai đoạn bắt buộc cho sự tiến hoá của con người. Trong những giai đoạn này, con người rất khác với động vật.
Như một sản phẩm phụ tự nhiên của vòng tiến hoá đầu tiên, “nỗi sợ” tồn tại một cách tự nhiên. Đó là cách nỗi sợ được hình thành vào trong gen, trong nhiễm sắc thể. Tất cả là một mô thức, một kế hoạch trò chơi, một phương cách khác nữa của thực hiện .
Những người mà muốn thúc đẩy chính họ trong trật tự tiến hoá, người muốn tiến nhanh vào giai đoạn hai của tiến hoá...ngay lập tức họ phải tự lấy được những kiến thức đúng nhất định ,..được gọi là trải nghiệm của bản thân.
Cách duy nhất, nhân loại hiện nay có thể chế ngự được cơn dịch lan tràn của nỗi sợ là thông qua sự giáo dục của nhân loại về mọi khía cạnh của kiến thức và trải nghiệm của bản thân.
Nhân loại phải nhận ra rằng chúng ta đang sinh sống tạm thời trong cơ thể con người. Sự thật không quan trọng. Tất cả đều thực sự được làm từ những chất liệu linh hồn. Bước tiếp theo là sự tiến hóa của con người phải là những thứ linh hồn phải được trải nghiệm. Đây là kế hoạch trong giai đoạn thứ hai của sự tiến hóa của con người.
Chất liệu linh hồn được trải nghiệm ra sao?
Nó được trải nghiệm thông qua làm cho tâm trí trống rỗng tạm thời, bởi tạo nên một nổ lực có ý thức đến việc lắng đọng mọi làn sóng của suy nghĩ và những vết hằn thần kinh để dẫn đến tâm trí trống rỗng.
Điều này được thực hiện bởi thiền định.
Cách duy nhất để làm cho tâm trí một người trống rỗng là ở lại cùng với dòng chảy của hơi thở bình thường, tự nhiên.
Đã đến lúc nhân loại rời xa nỗi sợ hãi .
Đã đến lúc toàn thể nhân loại trải nghiệm về chất liệu linh hồn.
Đã đến lúc toàn thể nhân loại học về thiền định.
Đã đến lúc toàn thể nhân loại trở nên trưởng thành tâm linh.
Đã đến lúc toàn thể nhân loại thực hành thường xuyên THIỀN QUAN SÁT HƠI THỞ.
Đã đến lúc toàn thể nhân loại trở nên “NHỮNG THÁNH NHÂN KHÔNG CÒN NỖI SỢ’
Thông tin hoạt động của phong trào PSSM thiền kim tự tháp Việt Nam:
Thiền online thứ hai đến thứ bảy:
- Sáng 5:00 - 6:00
- Trưa 12:00 - 13:00
- Tối 20:00 - 22:00
Thiền nhất thể sáng chủ nhật 7:30 - 9:00
qua zoom, mã phòng: 3248922692
Link: https://zoom.us/j/3248922692
>>>Hãy cùng tham gia tìm hiểu kiến thức thiền định thông qua >>Lớp Khoa học thiền định<<
>>>Hãy cùng tham gia thiền định tại >>Địa chỉ và thời gian hoạt động của các nhóm thiền<<
>>>Cùng nhau thiền định dưới đêm rằm và hòa mình với thiên nhiên >>Thiền trăng và thiền dã ngoại<<
>>> Hãy cùng nhau chiêm nghiệm những lời dạy của Minh Sư Patriji >>Patriji teaching<<
>>>Hãy nghiên cứu sâu hơn nữa qua những cuốn sách >>Sách khoa học thiền định<<